Nếu con bạn trưởng thành và hối tiếc vì đã được unschool thì sao?

9 Tháng Mười 2016
Chuyên mục
Unschooling
Bình luận  0

Nếu con bạn trưởng thành và hối tiếc vì đã được unschool thì sao?

Nếu chúng hối tiếc vì chưa bao giờ được trải nghiệm trường lớp thì sao?

Tôi đã được nhiều người hỏi những câu hỏi như thế này, trực tiếp hoặc có ý như thế. Đôi khi là “nếu con bạn muốn đi học ở trường thì bạn vẫn cho chúng đi chứ phải không?”

Tôi hiểu. Cũng có thời gian tôi tự hỏi bản thân những câu như vậy. Tôi từng tự hỏi liệu điều tôi làm có đúng đắn hay không. Làm sao chúng ta biết được? Chúng ta không thế biết tương lai sẽ thế nào mà. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là dựa vào những gì ta biết vào thời điểm hiện tại để đưa ra quyết định.

Con tôi hạnh phúc nhất vào lúc nào? Chúng học hỏi được nhiều nhất ở đâu? Chúng tò mò nhất về điều gì? Mắt chúng sáng lên vì điều gì? Tôi muốn tuổi thơ của các con như thế nào? Tôi cho rằng điều gì là tốt nhất cho con HIỆN TẠI? Ngay lúc này đây nhu cầu và mong muốn của các con đã quan trọng rồi. Tôi muốn con tôi ở trong một môi trường như thế nào? Điều gì ảnh hưởng tích cực đến con? Điều gì không tốt cho sự phát triển của con?

Tôi không biết tương lai sẽ như thế nào. Nhưng tôi biết câu trả lời cho tất cả các câu hỏi trên vào ngay lúc này.

Các con tôi hạnh phúc nhất là được ở bên những người yêu chúng nhất và hiểu chúng nhất. Các con lựa chọn dành phần lớn thời gian của mình để chơi những trò chơi không được sắp đặt trước. Các con muốn ra ngoài gần gũi với thiên nhiên. Măt các con sáng lên khi nhìn thấy những điều mới lạ. Chúng đầy cảm hứng và năng lượng khi được tự đặt câu hỏi và tự đưa ra những mục tiêu riêng cho mình. Tôi muốn tuổi thơ của các con đong đầy những điều như thế.

Tôi muốn tôi và các con ở bên nhau thật nhiều để tạo nên một nền tảng vững chắc cho các mối quan hệ tốt đẹp trong gia đình, và những mối quan hệ này sẽ theo chúng suốt đời. Tôi không muốn con phải bị căng thẳng , bị chịu áp lực, bị hối thúc, bị tiêu chuẩn hoá. Tôi cho rằng giới hạn thời gian vui chơi là rất có hại. Tôi không cho rằng trường lớp có điều gì tích cực để thêm vào tuổi thơ của các con. Tôi cho rằng trường lớp giết chết khả năng sáng tạo và phá hoại đam mê học hỏi bẩm sinh ở các con.

Tôi muốn các con hạnh phúc, được tôn trọng, và tự do. Tôi muốn các con có đủ thời gian để khám phá ra những niềm đam mê riêng của mình mà không bị giới hạn. Tôi muốn các con có một tuổi thơ thần tiên đong đầy niềm vui và những cuộc phiêu lưu. Tôi muốn các con được hưởng sự giáo dục mang tính cá nhân và phù hợp với từng đứa một.

Bởi vậy, đã quá rõ ràng để đưa ra quyết định. Tôi biết các con tôi cần gì NGAY LÚC NÀY. Chúng chỉ cho tôi thấy mỗi ngày. Làm một điều khác biệt với số đông dường như có vẻ mạo hiểm. Nhưng tôi không nghĩ vậy. Điều mạo hiểm hơn là làm những điều trái ngược với nhu cầu của các con, chỉ để được gọi là “bình thường”. Sau cùng, điều làm tôi lo lắng là liệu các con lớn lên có hối tiếc tuổi thơ của mình vì phải dành phần lớn thời gian của chúng ở trường hay không. Tôi tự tin rằng ngay cả khi tôi phạm vài sai lầm trên con đường này, các con sẽ luôn biết rằng tôi đã làm điều tôi cho là đúng đắn nhất. Rằng tôi đã luôn muốn điều tốt đẹp nhất cho các con. Rằng tôi đã đứng lên đấu tranh cho điều mình tin tưởng. Tôi đã đứng lên đấu tranh bảo vệ tuổi thơ của các con, cả khi điều đó có nghĩa là làm một điều khác biệt.

Tôi không nghĩ các con tôi sẽ hối tiếc vì chúng đã được tự do. Tôi không nghĩ các con sẽ mong ước chúng bị kiểm soát và kiềm chế.

(Sara@happinessishereblog)

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *