Khi mang thai bé đầu tiên, tôi có rất nhiều ý tưởng lớn. Tôi muốn cho con cả thế giới. Như hầu hết các bậc cha mẹ, tôi mong muốn cho con những điều tốt nhất. Mỗi thế hệ đều muốn cho con cái mình nhiều hơn những gì mà bản thân mình có. Tôi cũng vậy – Tôi muốn cho con cái nhiều hơn những gì bản thân tôi có. Nhiều yêu thương hơn. Nhiều sự che chở hơn. Nhiều cơ hội hơn. Nhiều đồ chơi hơn.
Nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
Những mong muốn “nhiều hơn” này xuất phát từ yêu thương.
Sau khi tôi có con và chúng bắt đầu lớn hơn, có một sự thay đổi. Mong muốn “nhiều hơn” không còn xuất phát từ yêu thương mà từ nỗi sợ hãi.
Nếu tôi không chơi với con đủ, liệu chúng có vui không? Nếu tôi không ở gần con ít nhất là nửa mét khi ở sân chơi, liệu chúng có ngã không? Nếu tôi không xin được cho con vào trường mầm non tốt nhất, liệu con đường học tập của chúng có bị ảnh hưởng hay không?
Erin Loechner từng nói: “Không ai nói cho tôi biết nỗi sợ hãi bị ẩn giấu trong tình yêu thương nhiều thế nào.”
Tất cả những nỗi sợ này, ngụy trang bởi yêu thương, đã nhanh chóng hủy diệt tôi. Việc cố gắng để trở thành tất cả và làm tất cả cho con cái khiến tôi kiệt sức.
Mong muốn cho con nhiều hơn khiến tôi cảm thấy “ít hơn”.
Ít năng lượng hơn. Ít niềm vui hơn. Ít điềm đạm hơn.
Rồi tôi khám phá ra Nghệ thuật Tối Giản (Minimalism)
Tối giản không chỉ là bỏ bớt đồ đạc (mặc dù tôi cũng đang cố gắng làm điều đó). Nó là lược bỏ những thứ “ồn ào” để dành năng lượng cho những điều quan trọng.
Các gia đình hiện đại ngày nay đang sống một cuộc sống rất “ồn ào”.
Tôi biết điều này từ cuộc sống cá nhân cũng như từ công việc của mình. Tôi có bằng Tiến sĩ về Phát triển Trẻ Em, chuyên về Trị liệu Gia Đình. Tôi làm việc với các gia đình để giúp họ lấy lại bình tâm giữa sự ồn ào.
Trong các gia đình, sự bình tâm nằm ở việc cân bằng nhu cầu của mỗi cá nhân cùng lúc với việc thắt chặt sợi dây kết nối mọi người với nhau.
Nghe phức tạp, phải không?
May mắn là, nghệ thuât tối giản có một công thức bí mật dành cho các bậc cha mẹ – càng ít càng nhiều (less is more)
Đây là một vài bài học mà tôi học được trên con đường tiến tới một cuộc sống gia đình đơn giản hơn.
? Lảng vảng bên con ít hơn và chúng sẽ “sống” nhiều hơn.
Chúng ta dành quá nhiều thời gian để bảo vệ con nên quên mất việc để chúng được sống. Khi chúng ta luôn luôn lo sợ cho sự an toàn của con, nỗi sợ hãi của chúng ta sẽ khiến con cái mất tự tin. Những nỗi sợ hãi này cướp đi sự tự lập của con. Thay vì luôn lảng vảng bên con, hãy truyền cho con ý thức trách nhiệm với bản thân và lòng đam mê khám phá thế giới.
? Tiêu khiển cho con ít hơn và chúng sẽ sáng tạo nhiều hơn.
Pinterest là một cái bẫy. Ở đó có quá nhiều ý tưởng về nghệ thuật, thủ công, hoạt động… Điều đó khiến chúng ta có cảm tưởng mình phải làm nhiều hơn nữa để con cái tiêu khiển. Khi chúng ta cho con cái quá nhiều ý tưởng và sự lựa chọn để tiêu khiển, chúng sẽ không có cơ hội tự sáng tạo và khám phá những ý tưởng mới của riêng chúng. Hãy nghe tôi, bỏ qua các hoạt động gợi ý trên Pinterest đi, cho con xem ti vi ít lại. Hãy để con được chán. Hãy cho chúng không gian. Sự sáng tạo đi sau sẽ làm bạn ngạc nhiên.
? Lên kế hoạch ít hơn và các con sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn.
Là con người, chúng ta cần cho cơ thể và tâm trí nghỉ ngơi. Điều này càng đúng hơn với cơ thể nhỏ bé nhưng đang trưởng thành cực kì nhanh của các con. Nghiên cứu chỉ ra rằng sự lo âu ở trẻ nhỏ đang trở thành một căn bệnh của cuộc sống hiện tại. Một đứa trẻ lớn lên trong sự lo âu khi trưởng thành sẽ dễ gặp khó khăn trong việc đối mặt với các thử thách về mặt tâm lí.
Bạn có biết con cái mình cần gì không? Nghỉ ngơi.
Bạn có biết bản thân mình cần gì không? Nghỉ ngơi.
Đừng làm cho việc nghỉ ngơi thành một thứ xa hoa. Hãy ưu tiên cho việc nghỉ ngơi. Sức khỏe tâm lí và thể chất của gia đình bạn phụ thuộc vào nó.
? Phân xử ít hơn và con cái sẽ tự giải quyết vấn đề nhiều hơn.
Là cha mẹ, chúng ta hay “đội nhiều mũ”. Có một mũ cần phải treo lên giá, đó là mũ của trọng tài phân xử. Cha mẹ có xu hướng nhảy vào và giải quyết mọi bất đồng của con trẻ. Việc phân xử dễ hơn là quan sát trẻ con tự giải quyết bất đồng. Nhảy vào buộc dây giày giúp con dễ hơn là nhìn chúng tự buộc mất mười phút.
Sau khi bạn treo cái mũ đó lên, hãy ngồi sang một bên trong im lặng. Con trẻ cần thực hành nhiều để học cách giải quyết các vấn đề. Bởi vậy hãy cho con thật nhiều cơ hội tự thực hành.
? Mua sắm ít hơn và con sẽ tìm tòi nhiều hơn.
Nghiên cứu cho thấy trong nhà có càng nhiều đồ đạc thì mức độ stress trong các gia đình càng cao. Gần đây bạn có phải la mắng con để chúng dọn dẹp phòng không? Nếu trong nhà có ít đồ đạc hơn thì việc dọn dẹp sẽ dễ dàng hơn. Bạn có biết cái gì không ảnh hưởng dài hạn tới niềm vui của con cái không? Là món đồ chơi mới “hot” nhất. Mua sắm cho con ít hơn, và kết quả là, chúng sẽ có thể tập trung vào những thứ quan trọng.
Nghiên cứu cũng cho thấy các kì nghỉ gia đình và thời gian bên nhau có những ảnh hưởng lâu dài với hạnh phúc của trẻ. Hãy dạy con cái chúng ta trân trọng trải nghiệm hơn là trân trọng đồ đạc.
(tg: Denaye Barahona – No Sidebar)
Cảm ơn bạn. Bài chia sẻ thật hay và sâu sắc.