Chúng tôi đang chuẩn bị để lên xe thì con gái Immy của tôi nói rằng con bé muốn thêm một bài hát vào playlist của chúng tôi.
Playlist của chúng tôi càng ngày càng có thêm nhiều bài hát. Và ngày hôm đó Immy thêm vào bài “Just A Dream”. Chúng tôi chỉ tìm được bản của Nelly nhưng Immy kể cho tôi nghe về một bản mà con bé đã từng nghe trên Youtube… có một nam ca sĩ và một nữ ca sĩ. Tôi biết con bé đang nhắc đến ai: Christina Grimmie và Sam Tsui.
(xem tại đây https://www.youtube.com/watch?v=a2RA0vsZXf8)
Trong lúc tôi đang lái xe thì ở ghế sau bọn trẻ đang thưởng thức bài hát và hát theo, còn tôi thì bắt đầu khóc.
Nếu bạn không biết Christina Grimmie thì, đó là một nữ ca sĩ trẻ rất tài năng đã chết năm ngoái. Lúc đó cô ấy mới 22 tuổi. Cô ấy vừa mới bắt đầu sống cuộc sống mơ ước của mình.
Thật đáng buồn. Nhưng sự thực là điều đó không phải là hiếm.
Chúng ta đưa ra các quyết định trong cuộc sống, cho rằng chúng ta sẽ sống kha khá thời gian, cứ cho là 70 năm. Nhưng đó không phải là một điều đảm bảo.
Chẳng ai trong chúng ta biết chúng ta sẽ sống đến lúc nào.
Và thực lòng mà nói, 70 năm cũng không phải là khoảng thời gian dài lắm khi ngoài kia cuộc sống có quá nhiều điều để trải nghiệm.
Và 70 năm trở nên ít ỏi khi bạn dành phần lớn thời gian làm những việc mà xã hội muốn bạn làm.
Cái Chết thực sự là một chủ đề kiêng kị để đưa ra nói chuyện hay bàn luận. Có nhiều lí do giải thích cho việc đó. Nhưng tôi cho rằng có thể có 1 lí do như sau: khi bạn nghĩ về cái chết như một lẽ đương nhiên không thể tránh khỏi, bạn cũng sẽ nghĩ về Cuộc Sống, thực sự nghĩ về cuộc sống duy nhất mà bạn đang có. Và ngoài kia có những người đang lợi dụng những người không suy nghĩ nhiều về cuộc sống và về cách mà họ sử dụng quãng thời gian sống hữu hạn của mình.
Liệu một đứa trẻ có chịu bỏ ra 12 năm trong cuộc sống ngắn ngủi này để tới trường đi học để làm vừa lòng người khác hay không nếu mọi người sống xung quanh nó đều cởi mở khi nói về cái chết?
Liệu một người có sẵn sàng bỏ ra 40 năm làm việc nhiều giờ để sau đó được nghỉ hưu không nếu họ biết rằng có thể họ sẽ không sống cho tới lúc họ được nghỉ hưu?
Thế là chúng tôi nghe bài hát và chúng tôi nói về cái chết. Chúng tôi đã nhiều lần nói về điều này rồi. Và chúng tôi đang sống cuộc sống duy nhất của mình theo cách mà chúng tôi muốn.
Mặc dù cái chết có thể làm chúng ta buồn và đây là một chủ đề rất nặng nề để bàn luận, nó cũng đồng thời cho chúng ta thêm sức mạnh. Có lẽ chúng ta cần phải biết được rằng cuộc sống này hữu hạn, rằng cái chết là không thể biết trước, thì chúng ta mới có thể SỐNG thực sự.
(http://jitterberry.com/2017/07/we-should-talk-about-death/)